Oe Kenzaburo - Quả tim lạnh lần mò tổ ấm trong hang tối
Oe Kenzaburo (1935-2023) là một trong những biểu tượng của văn học Nhật Bản hậu chiến, đồng thời là một trong số ít nhà văn châu Á giành giải Nobel Văn học (1994). Trải nghiệm cá nhân của Kenzaburo đặc biệt là việc ông có một người con trai bị dị tật não bẩm sinh đã trở thành nguồn cảm hứng và hình thành nền tảng triết học cho hầu hết sáng tác của ông. Trong tác phẩm, ông thường khắc họa những nhân vật bị “lệch” ra khỏi chuẩn mực xã hội: những kẻ dị dạng về thể chất, méo mó về tâm lý, hay tự ý biến đổi bản thân đến mức không thể nhận diện. Nhưng thay vì miêu tả họ như nạn nhân hay quái nhân, Oe biến họ thành những “kẻ thử nghiệm” về bản thể, buộc người đọc đối diện với những câu hỏi gai góc về bản chất của nhân tính, giới hạn của sự cứu rỗi, và khả năng tồn tại của một “tổ ấm” trong thế giới đầy bóng tối.